Võ Tòng là anh hùng hào kiệt, là nhân vật tiếng tăm vang dội Lương Sơn, tay không đánh chết hổ, nổi danh thiên hạ. Nhưng cũng chính con hổ này đã khiến cho Võ Tòng cửu tử nhất sinh, suýt chút nữa bước vào con đường một đi không trở lại…
Võ Tòng xuất thân từ huyện Thanh Hà, phủ Đông Bình, tỉnh Sơn Đông. Từ nhỏ mồ côi cha mẹ và được anh trai là Võ Đại Lang nuôi dạy. Ông là người tráng kiện, oai hùng, mắt sáng như sao, mày ngài, ngực rộng, cơ bắp cuồn cuộn, mình cao 8 trượng. Từ nhỏ Võ Tòng đã đam mê võ thuật, sư phụ ông là Chu Đồng, một vị đại sư Thiếu Lâm tự, đồng thời là sư phụ của những bậc anh hùng hảo hán như Lâm Xung, Lư Tuấn Nghĩa, và Nhạc Phi. Lớn lên Võ Tòng có võ nghệ cao cường, thường hay uống rượu, thích hành hiệp trượng nghĩa, nổi tiếng là con người nghĩa khí.
Nhị Lang Võ Tòng là anh hùng hào kiệt, là nhân vật tiếng tăm vang dội Lương Sơn, tay không đánh chết hổ, nổi danh thiên hạ. Nhưng cũng chính con hổ này đã khiến cho Võ Tòng cửu tử nhất sinh, suýt chút nữa bước vào con đường một đi không trở lại, thậm chí sau này đại khai sát giới, giết liền một lúc mấy chục mạng người.
Nhị Lang Võ Tòng là anh hùng hào kiệt, là nhân vật tiếng tăm vang dội Lương Sơn, tay không đánh chết hổ, nổi danh thiên hạ. (Ảnh: pixnet.net).
Lần thứ nhất, nổi giận không kiềm chế được, giết gian phu dâm phụ, kỳ thực cũng là “cầu chết”. Võ Tòng nghe tin huynh trưởng đã mất, lửa hận ngùn ngụt. Khi con đường báo quan tố cáo bị đóng lại, Võ Tòng đã dùng dao hạ sát Phan Kim Liên, sau đó lại đấu võ đánh chết Tây Môn Khánh ở lầu Sư Tử. Xã hội nào thì giết người cũng phải đền mạng. Mặc dù Võ Tòng vì báo thù cho huynh trưởng, nhưng đó là tư thù, hễ truy cứu ắt sẽ không tránh được tội chết.
May mắn gặp được phủ doãn thương tình sửa tội danh cho nhẹ đi, rồi chuyển lên tỉnh viện thẩm xét nghị tội, đã cứu được mạng của Võ Tòng. Võ Tòng chỉ bị phạt 40 gậy và thích chữ đi đày ngoài 2000 dặm.
Lần thứ hai, tá túc ở dốc Thập Tự, cũng là “cầu chết”. Dốc Thập Tự là nơi nào? Vốn là nơi Tôn Nhị Nương mở hắc điếm, người bình thường tránh cũng không kịp, đâu có ai dám đích thân xông vào núi dao biển lửa? Từ xa nhìn thấy tửu điếm (quán rượu), bên song cửa có một phụ nữ đang ngồi lộ ra cái áo lụa xanh lục, trên đầu cài chiếc trâm vàng óng ánh, bên tóc mai cài mấy bông hoa dại. Thấy Võ Tòng cùng hai viên công sai đến trước cửa, người phụ nữ liền bước ra đón tiếp.
Thân dưới mặc một cái váy lụa hồng tươi, mặt thoa phấn, vạt áo ngoài hở phần ngực, lộ ra cái yếm lụa hồng đào, rõ ràng là quỷ môn quan điện Diêm Vương. Võ Tòng nói: “Ta xưa nay hành tẩu giang hồ nhiều lần nghe người ta nói: ‘Dốc Thập Tự Đại Thụ, hành khách ai dám đi qua đó? Béo thì thái làm nhân bánh bao, gầy thì ném xuống sông’”.
Lần thứ ba, đến nhà giam Mạnh Châu, rõ ràng là “cầu chết”. Võ Tòng nói: “Ngươi đến nói lôi thôi gì, muốn lão gia phải biếu tiền sao? Nửa xu cũng không có nhé, ta chỉ có hai nắm đấm này tặng thôi! Vàng bạc có chút, để ta mua rượu uống. Xem ngươi làm gì được ta? Không cách gì thì đem ta trở về huyện Dương Cốc chăng?”.
Tên sai nha đó giận dữ bỏ đi. Đám tù nhân ùa lại nói: “Hảo hán, anh rắn với hắn, lát nữa khổ rồi! Hắn bây giờ đến nói với Quản Doanh tướng công, ắt sẽ hại tính mạng anh”.
Võ Tòng nói: “Không sợ, cứ kệ nó xem nó làm gì được ta, nó giở văn thì ta dùng văn, nó giở võ thì ta dùng võ”.
Đang lúc nói chưa dứt lời, chỉ thấy ba bốn người đến phòng đơn gọi to: “Tù nhân mới Võ Tòng đâu?”. Võ Tòng đáp: “Lão gia ở đây, cũng chẳng đi đâu, sao phải hò hét ầm ĩ thế?”. Làm gì có phạm nhân nào dám ngông nghênh như thế?
Cuộc đối thoại của Võ Tòng và sai nha trong trại giam Mạnh Châu. (Ảnh: TV).
Lần thứ tư, thấy Quản Doanh hỏi, chỉ cầu chết sớm. Chỉ thấy Quản Doanh nói: “Tù nhân mới Võ Tòng, ngươi trên đường đi mắc bệnh gì à?”. Võ Tòng nói: “Ta trên đường chẳng bệnh gì hết, rượu uống tốt, thịt ăn tốt, cơm ăn tốt, đường đi tốt”.
Quản Doanh nói: “Gã này trên đường mắc bệnh đến đây. Ta xem hắn sắc mặt cũng mới khỏi, tạm gửi trận đòn này lại”. Quân lính cầm gậy hai bên, nói nhỏ với Võ Tòng: “Anh cứ nói là có bệnh đi, đây là tướng công bỏ qua cho anh. Anh mau nói đã bị bệnh là được rồi”. Võ Tòng nói: “Chưa từng bị bệnh, chưa từng bị bệnh! Cứ đánh đi cho xong chuyện. Ta chẳng muốn để trận đòn gậy này lại làm gì, gửi lại là món nợ lộn ruột, đến bao giờ cho xong!”.
Đám người hai bên đều cười. Quản Doanh cũng cười nói: “Có lẽ tên này bị bệnh nhiệt rồi, không thấy ra mồ hôi, do đó nói cuồng ngôn. Khỏi cần nghe nó, hãy đem nó đến phòng giam đơn đi”.
Lần thứ năm, đấu với Tưởng Môn Thần. Thi Ân nói: “Gã đó họ Tưởng tên Trung, thân cao dễ đến 9 thước. Do đó giang hồ đặt cho hắn biệt danh là Tưởng Môn Thần. Gã đó không chỉ cao lớn, vốn có bản sự đầy thân, giỏi sử dụng thương bổng, vung quyền phi cước, rất giỏi đánh nhau. Hắn tự khoe: ‘Ba năm ở Thái Sơn đánh nhau, chưa từng có đối thủ. Khắp thiên hạ, chẳng có người nào bằng ta’”.
Võ Tòng nghe xong, rượu say đến đấu Tưởng Môn Thần. Võ Tòng đi qua khu rừng, thấy một đại hán như tượng Kim Cương, khoác một cái áo vải trắng, kéo cái ghế ra, cầm cái phất trần, ngồi dưới bóng cây hòe xanh biếc hóng mát. Võ Tòng nhìn người đó, thấy dáng vẻ rất hung dữ: “Hình dáng xấu xí, tướng mạo phóng túng. Khắp người đỏ tía, mấy sợi gân xanh nổi ra, râu vàng hơi hếch lên, mép như ve sầu, mắt kỳ quái trợn tròn, mắt lông mày như sao treo, ngồi hung dữ như hổ, đi tựa như môn Thần” (Thần giữ cổng).
Lần thứ sáu, máu nhuốm lầu Uyên Ương, nào dám nghĩ có thể sống mà trở về. Võ Tòng giết chết Tưởng Môn Thần, hạ thủ Trương Đô Giám và Trương phu nhân. Thấy trên bàn có rượu thịt, Võ Tòng cầm chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch. Uống liền 3, 4 chén, bèn tới bên thi thể cắt lấy một vạt áo, chấm máu, viết lên bức tường vôi trắng dòng chữ lớn: “Kẻ giết người là Võ Tòng đánh hổ!”.
Lần thứ sáu, máu nhuốm lầu Uyên Ương, nào dám nghĩ có thể sống mà trở về. (Ảnh: youtube.com).
Cả 6 nạn trên đều là con đường một mực “cầu chết” của Võ Tòng, thế nhưng lại đều tai qua nạn khỏi. Sau này, Võ Tòng lên Lương Sơn tụ nghĩa, đánh liền vài chục trận, nhưng chỉ bị cụt một tay. Sau nay khi Tống Giang quy thuận triều đình, Võ Tòng một mực không theo và quyết định vào chùa xuất gia.
Gặp \'Võ Tòng đả hổ\' cứu cô gái trẻ trên cao nguyên Đã hơn 30 năm trôi qua nhưng câu chuyện người nông dân dùng cuốc hạ gục “chúa sơn lâm” để cứu cô gái trẻ vẫn ... |
"Phan Kim Liên" đa cảm nhất màn ảnh vướng tình tay 3 với "Võ Tòng"? Sau chuyện tình éo le, Vương Tư Ý kín tiếng hơn trong chuyện đời tư. |